Câu chuyện sau đây được ghi tại phòng hỗ trợ khách hàng của hãng WordPerfect. Nhân vật chính đã bị đuổi việc nhưng đang kiện hãng theo điều khoản “Chấm dứt hợp đồng không có lý do”.
– Đây là phòng chăm sóc khách hàng WordPerfect! Tôi có thể giúp gì được cho ngài?
– Vâng, tôi gặp rắc rối với phần mềm WordPerfect. Tôi đang gõ thì đột nhiên tất cả chữ nghĩa biến mất.
– Biến mất? Thế màn hình của ông bây giờ trông ra sao?
– Chẳng có gì cả. Trống trơn! Nó không hiển thị bất cứ chữ nào khi tôi gõ.
– Ông vẫn còn ở trong chương trình WordPerfect hay thoát ra ngoài rồi?
– Làm sao tôi biết được cơ chứ.
– Ông có nhìn thấy dấu nhắc C: trên màn hình không?
– Dấu nhắc C: là cái gì vậy?
– Thôi, bỏ qua. Ông có thể di chuyển con trỏ quanh màn hình không?
– Không có con trỏ nào hết. Tôi chẳng bảo cậu rồi là gì đấy, máy không nhận bất cứ lệnh nào cả.
– Thế monitor của ông có đèn báo nguồn không?
– Monitor là gì cơ?
– Nó là một thiết bị có màn hình, trông giống cái máy thu hình. Nó có cái đèn nhỏ để báo đang ở chế độ hoạt động không.
– Tôi không biết.
– Thế thì ông nhìn vào đằng sau monitor và tìm dây cấp nguồn của nó. Ông thấy chưa?
– Thấy rồi.
– Tốt! Hãy lần theo sợi dây điện đến phích cắm. Nó có nằm trong ổ điện không đấy?
– Có!
– Ngài lưu ý cho, sau monitor có tới 2 sợi cáp chứ không phải chỉ có một đâu nhé!
– Không! Làm gì có!
– Nhất định là phải có chứ. Ngài xem lại coi.
– À, tôi thấy rồi!
– Một cáp là cáp điện đã kiểm tra rồi. Ngài hãy lần theo cáp còn lại xem nó có cắm chặt vào CPU không.
– Tôi không với tới được.
– Thế thì ngài quan sát kỹ xem giắc cắm đã ổn chưa.
– Không nhìn thấy gì cả.
– Thử quỳ xuống và cúi người hết cỡ về phía trước xem.
– Không phải tại góc nhìn. Tôi không nhìn thấy gì vì ở đây tối quá.
– Tối?
– Phải! Đèn văn phòng tắt hết rồi và nguồn sáng duy nhất bây giờ là ánh sáng bên ngoài chiếu qua cửa sổ.
– Thế thì bật đèn lên!
– Không được!
– Tại sao không?
– Mất điện rồi!
– Mất điện? À, thế là mọi chuyện giải quyết xong. Ông còn giữ hộp xốp, bản hướng dẫn và các thứ để đóng gói chiếc máy không?
– Còn! Để làm gì vậy?
– Ông hãy rút giắc cắm, đóng gói chiếc máy lại đúng như lúc mua nó rồi mang tới nơi đã bán máy cho ông.
– Tệ thế sao?
– Vâng, tôi e là như vậy.
– Được rồi, thế tôi sẽ nói gì với cửa hàng?
– Hãy trả lại cho họ và bảo rằng ông ngu ngốc tới mức không xài nổi máy tính.
Thơ Tình IT
Đừng dại mà quen bọn ai-ti (IT)
Chúng nó khô khan, lãng mạn gì?
Viết thư tán gái thì kinh dị
Chúng viết bằng gì? Ngôn ngữ C
Đừng dại mà yêu bọn IT
Chúng nó tài năng, mỗi tội kỳ
Bạn gái chúng đòi đi đăng ký
“Bẻ khóa được rồi đăng ký chi?”
Đừng dại mà yêu bọn IT
Chúng nó 35 đến lạ kỳ
Gặp nhau anh í tòan năn nỉ
Em mở mã nguồn cho anh đi