Hanoi-Aptech trong cảm nhận của học viên

Cuộc thi chia sẻ cảm xúc, một trong những hoạt động hướng đến lễ kỷ niệm 10 năm ngày thành lập trường Hanoi-Aptech đang tiếp tục đón nhận nhiều bài dự thi có ý nghĩa từ những bạn học viên yên mến. Những bài viết cảm động, những bức hình đa dạng phong phú là những tình cảm dành cho Hanoi-Aptech đã được các bạn học viên gửi gắm vào mỗi bài dự thi.

Xin giới thiệu đến các bạn một bài viết tiêu biểu, bài viết về những kỷ niệm của bạn Phạm Đức Hưng – Lớp C1008G từ những ngày đầu tiên đến với Hanoi-Aptech, bài viết đã thu hút hơn 3000 lượt view và hơn 1000 lượt bình chọn của bạn đọc.

“Dòng thời gian cứ chầm chậm trôi đi mà không có vật gì cản lại được . Một năm học cùng với trường Hanoi-Aptech thân thương đã trôi qua một cách nhanh chóng mà ngỡ như chỉ mới hôm qua. Một năm học tuy ngắn ngủi nhưng không hề tĩnh lặng mà đầy sóng gió với bao hoạt động sôi nổi. Một năm đó đã cho tôi biết bao cảm xúc, kỉ niệm buồn vui hay những thăng trầm trong cuộc sống.

Tôi vẫn còn nhớ như in lần đầu tiên bước vào văn phòng tuyển sinh của trường nằm ở 56 Nguyễn Chí Thanh. Trước khi đi , trong đầu tôi ngổn ngang bao nhiêu câu hỏi, thắc mắc. Ngôi trường mới trông như thế nào ? Thầy cô ở đó ra sao ? Dạy có tốt không ? Các bạn học sinh có thân thiện không ? … Thêm vào đó là một chút sợ sệt, lo lắng với bao điều mà tôi sắp phải đương đầu phía trước. Tôi bước vào một cách rụt rè, bỡ ngỡ như cậu học trò mới rời khỏi ghế của trường cấp 3 đang đi vào thế giới rộng mở của trường đại học. Lòng tôi rối như tơ vò, nửa muốn bước tiếp nửa lại muốn quay đầu lại. Chính lúc ấy, tôi bắt gặp ánh mắt của chị Hương Giang – người để lại dấu ấn khó phai trong tôi. Nụ cười thân thiện luôn nở trên môi cùng với ánh mắt nhìn tôi dịu dàng làm cho tôi bớt căng thẳng hơn rất nhiều. Chị mời tôi ngồi xuống và mở đầu câu chuyện với một và câu hỏi về gia đình làm tôi cởi mở hơn sau đó mới đề cập đến chuyện học hành của tôi. Chị đã khiến tôi cảm thấy tự tin hơn về bản thân mình.

Ngày đầu nhập học, xung quanh toàn những ngươi xa lạ không hề quen biết ,không biết phải cư xử thế nào. Chính lúc này , có một người đã thay đổi tất cả. Người mà tôi đang nhắc tới chính là chị Thu Hiền – phụ trách phòng quan hệ học viên. Sau ổn định chỗ ngồi , chị đã giúp chúng tôi xích lại gần nhau hơn bằng cách cho mỗi người tự giới thiệu bản thân mình. Lúc đầu còn bỡ ngỡ , nhưng chỉ 5 phút sau là chúng tôi bắt đầu tán chuyện với nhau như đã quen biết từ lâu. Vậy là lớp T1008G bắt đầu từ đó với sự “lãnh đạo” của lớp trưởng Văn Vình.

Phạm Đức Hưng trong chương trình tình nguyện của Hanoi-Aptech đến với các em nhỏ Mù Cang Chải

Tôi vẫn tưởng rằng các trường chuyên đào tạo lập trình viên sẽ rất khô khan, chỉ toàn code và code. Hoạt động ngoại khóa cũng chỉ liên quan đến lập trình mà thôi. Nhưng hội trại “Bí mật trăng non 2010” đã khiến tôi có cái nhìn khác hẳn về hoạt động ngoại khóa ở trường Hanoi-Aptech. Một hội trại được tổ chức quy mô và hoành tráng với nhiều hoạt động phong phú như bán hàng, nấu ăn, các trò chơi tập thể, văn nghệ … Hội trại năm đó đã giúp lớp chúng tôi có dịp thể hiện sự đoàn kết , đồng lòng. Không những vậy , nó còn giúp chúng tôi có thêm những người bạn mới từ các trường đại học khác, tiêu biểu là đại học khoa học xã hội và nhân văn. Không chỉ có hội trại “Bí mật  trăng non”, năm nào trường Hanoi-Aptech cũng tổ chức ra những cuộc thi có quy mô từ nhỏ đến lớn làm sân chơi cho các bạn học viên trong trường. Như cuộc thi tài năng ATVGotTalent , cuộc thi sáng tạo clip ngắn ATVMedia hay thi Miss Hanoi-Aptech … Trong các cuộc thi đó, ngoài học viên trong trường thì các sinh viên trường khác cũng được phép tham dự để chúng tôi có dịp giao lưu học hỏi, khoe tài cùng với các bạn sinh viên khác trên địa bàn Hà Nội. Giờ đi đâu tôi cũng có thể tự tin khoe với bạn bè rằng hoạt động ngoại khóa của trường tôi mạnh mẽ, sôi nổi chẳng thua kém gì các trường khác.

Hầu hết học viên của trường ai cũng dùng laptop. Nhưng khi gặp sự cố hay trục trặc kĩ thuật thì không phải ai cũng biết cách sửa chữa đâu. Lúc này, vị cứu tinh chính là các anh trong phòng Admin . Hầu hết hỏng hóc đều được các anh giải quyết chu đáo. Còn nếu không sửa chữa được thì cũng cho tôi những lời khuyên hữu ích. Các anh Admin còn có nhiệm vụ trông coi tất cả máy móc trong trường, giữ cho máy móc hoạt động ổn định để không làm gián đoạn việc học tập của chúng tôi nữa .

Một nơi nữa mà tôi không thể không nhắc đến đó là phòng thư viện dưới sự quản lí của chị Hồng Nhung. Tuy thư viện hơi nhỏ, nhưng kiến thức mà nó chứa không hề nhỏ chút nào. Mỗi khi tan học, tôi lại cùng bạn bè ghé vào thư viện tìm kiếm những cuốn sách hay cho môn học của mình. Nhờ có chị Nhung nên những cuốn sách chúng tôi cần được tìm thấy một cách nhanh chóng hơn. Chúng tôi học nhóm cùng nhau cũng ở trong cái thư viện nhỏ bé ấy. Những tếng bàn luận sôi nổi cứ vang lên rộn cả căn phòng nhỏ. Những lúc ấy, chị Nhung không trách mắng nặng nề mà chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng để chúng tôi giữ trật tự chung.

Còn rất nhiều những con người tôi không nhắc tên ở đấy. Nhưng họ đóng góp không nhỏ cho sự phát triển của trường. Hẹn vào một dịp khác tôi sẽ đề cập đến. Họ khiến tôi luôn tự hào rằng mình là một học viên của trường đào tạo lập trình viên quốc tế Hanoi-Aptech.

Các bạn có thể đọc thêm về các bài viết và xem những hình ảnh dự thi “Chia sẻ cảm xúc” tại đây.

(M.N)