“Dạ thưa cô em nghĩ không cứ gì phải đại học hay cao đẳng cô ah, Em đã có con đường riêng của em rồi”là câu nói của Nguyễn Văn Mận, thí sinh đạt giải nhất thiết kế web hội thi tay nghề thành phố Hà Nội năm 2010, nói với cô giáo chủ nhiệm cấp 3 của mình khi cô thắc mắc về việc bạn không nộp hồ sơ thi đại học. Và Nguyễn Văn Mận đã chứng minh cho câu nói đó của mình bằng chính giải thưởng vinh quang ngày hôm nay.
Niềm vui của Nguyễn Văn Mận – giải nhất nghề thiết kế web (bên phải) cùng bạn Nguyễn Tùng Anh – giải nhất nghề công nghệ thông tin
Vào ngày 03/06/2010 vừa qua, Sở lao động và thương binh xã hội đã tổ chức long trọng buổi lễ tổng kết và trao giải cho các thi sinh đạt giải trong hội thi tay nghề thành phố Hà Nội năm 2010. Là một trong 12 thí sinh đạt giải nhất, nghề thiết kế web bên cạnh 11 thí sinh thuộc các khối ngành nghề khác, Nguyễn Văn Mận đã vinh dự được nhận bằng khen và giải thưởng do UB ND thành phố Hà Nội và Sở lao động và thương binh xã hội trao tặng. Để đến với vinh quang ngày hôm nay bạn đã tự chọn một con đường riêng cho mình và bạn đã thành công trên con đường mà bạn đã lựa chọn.
Nguyễn Văn Mận chụp ảnh lưu niệm cùng thầy giáo và các bạn Hanoi-Aptech đạt giải tại hội thi
Học lực trung bình, từng nghiện game hơn học, Nguyễn Văn Mận đã có những tháng ngày gắn liền bên các quán net. Rồi một ngày các trò game không còn làm cho cậu cảm thấy đam mê thích thú nữa, Mận nghiện món tiếp theo: CODE khi mới chỉ là học sinh lớp 11. Ngày đó, Mận còn chưa biết Code là gì chỉ đơn giản là cậu thích nghịch và tò mò về máy tính. Lại hàng giờ trong các quán net, nhưng không phải để chơi game mà là để mò mẫm code của các website đơn giản làm bằng HTML rồi chỉnh sửa biến nó thành website của mình. Càng tìm hiểu càng ham. Mận kể: có lần ngồi sửa Source của một Open Source (một trang web nhạc mã mở từ ASP) chỉ sửa đơn giản cái tên của tác giả thành tên của mình thôi mà làm mãi không được, Mận hồi đấy gà lắm J. Không biết đến những IDE mạnh như Dreamweaver,Frontpage… đâu, mà hồi đó sử dụng Notepad thôi (ôi Code trâu xài Notepad =))) ngồi quán NET thì lấy đâu ra mấy cái đó, mà có cũng ko biết xài. Cứ ấn CTRL+F để tìm kiếm cái tên của tác giả để sửa thành tên mình. Mà không biết đến Ctrl+H, “chỉ cần nhập key ở: Find what và giá trị cần thay đổi ở Replace with rồi ấn Replace All 1 phát là xong” ngồi hỳ hục cả sáng cứ Ctrl+F, khi sửa hết các file mừng lắm. Khi upload lên Host cái gì xẩy ra đây? Ô la la hỏng tùm lun luôn không có chạy. Vậy là tốn tiền cả buổi sáng ngồi NET L.
Nguyễn Văn Mận cùng bạn Nguyễn Tùng Anh tại lễ trao giải
Cứ như vậy cho đến cuối lớp 12 chuẩn bị thi tốt nghiệp. Mọi người ai ai cũng mua hồ sơ cao đẳng đại học, chỉ có một mình mình là không mua bộ nào. Khi biết tin cô chủ nhiệm hỏi thăm: vì sao em không mua hồ sơ thi đại học, cao đẳng? Mình đã mạnh dạn nói: dạ thưa cô em nghĩ không cứ gì phải đại học hay cao đẳng cô ah, em đã có con đường riêng của em rồi – hồi đó mình rất sợ cô vì cô khá nghiêm khắc nhưng khi nghe mình nói như vậy cô không còn thắc mắc nữa làm mình thấy tự tin hơn. Và cũng với lý lẽ này mình đã thuyết phục được bố mẹ cho mình theo học nghề. Mình biết mình ham mê và yêu thích công nghệ thông tin nên mình bắt đầu lên mạng tìm hiểu về các trung tâm đào tạo về lập trình viên. Sau rất nhiều thời gian tìm hiểu qua internet, qua các anh chị mình đã chọn Hanoi-Aptech để theo học.
Ở Hanoi-Aptech mình được học những môn học mà mình yêu thích, được Code và có thể tực tay mình viết ra những dòng Code của mình và mang phong cách của riêng mình chứ không còn phải tham khảo từ trang khác nữa. Nói thật rằng ngày xưa mình học văn hóa không tốt chỉ giỏi chơi thôi, nhưng từ khi vào Hanoi-Aptech mình lại rất chăm chỉ và học rất khá. Đã từng 2 lần may mắn được nhận danh hiệu học viên xuất sắc của tháng và điều làm mình vui và hạnh phúc nhất đó là mình đã giành giải nhất nghề thiết kế web trong cuộc thi “HỘI THI TAY NHGỀ THÀNH PHỐ HÀ NỘI 2010” vừa qua. Đây là cơ hội cho mình giao lưu học hỏi đồng thời nó là cơ hội để mình cọ sát với các bạn khác, và giải thưởng chính là động lực để mình phát triển sự nghiệp sau này. Qua đây mình cũng muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc đến tất cả thầy cô trong trường Hanoi-Aptech đã truyền đạt kiến thức, kỹ năng và động viên tinh thần cho mình để mình có được thành quả ngày hôm nay. Mình cũng muốn nhắn nhủ đến các bạn trẻ rằng các bạn hãy tự tin theo đuổi ngành nghề mà mình yêu thích chắc chắn các bạn sẽ thành công.
(Ghi theo lời kể của bạn Nguyễn Văn Mận)