Hôm qua ngồi uống nước coca
Tại góc quán quen ở gần nhà.
Gặp mấy cô em bàn chuyện phiếm
Bàn tới dân Ai Tì (IT) chúng ta.
Nó bảo: dân ta toàn bọn gà
Không biết cưa gái với thơ ca.
Suất ngày ngồi trước màn vi tính
Lập trình đến nỗi mắt lồi ra.
Á à, nó nói shock đến ta
Bật dậy, đạp ghế định xông qua.
Nghĩ lại bên ta có 1 đứa
Con gái, bên nó có đến 3.
Chủ quán, xoài gọt em 1 quả
Cho em luôn mấy điếu ViNa.
Vài hơi, trong người dần hạ hỏa
Nghe tiếp, nó nói chi đến ta.
Nó bảo: dân ta dân lập dị
Ngoài máy tính ra chẳng biết chi.
Ngồi nhiều cho lắm lưng còng lại,
Người chẳng khác gì cái bút bi.
Á à, ví mình giống bút bi
Chê ta gầy quá chứ còn gì.
Nghĩ lại, cũng chẳng thèm để bụng
Bút bi béo hơn cái bút chì.
Chủ quán, cafe em 1 côc
Đen đá cũng được cứ mang ra.
Làm hơi, trong người dần đỡ shock
Nghe tiếp, xem nói chi đến ta.
Nó bảo: dân ta dân dở hơi
Ai mà cưới phải khổ một đời.
Dân ta chỉ yêu máy vi tính,
Coi vợ như con ở mà thôi.
Á à, phủi phui cái mồm hôi
Trù ẻo như thế thì chết tôi.
Nghĩ xem dân tin mang tiếng xấu
Con gái ai còn dám sánh đôi.
Chủ quán, cho em gói hướng dương
Mang luôn cho em mấy thìa đường.
Cafe hôm nay sao đắng quá
Nghe tiếp, còn nói chi đến ta.
Nó bảo: hôm nay nói đến đây
Thói xấu dân tin vẫn còn đầy.
Lần sau ta lại ra bàn tiếp
Lần sau còn khối chuyện hay hay.
Á à, bên địch đã thu quân
Ta đây cũng phải lui về dần.
Hôm nay ta ghi lại câu chuyện
Post lên bố cáo với toàn dân.
Chủ quán, cho em… ghi sổ nợ.